Nguyên Hậu
Lan...
Lan... Những làn sóng của sự im lặng
Nhìn vào gương, sự im lặng
xâm chiếm gương mặt em.
Hình dáng của sự im lặng biểu hiện qua đôi mắt.
Thỉnh thoảng em vẫn thích như thế. Chìm đắm trong sự im lặng, của chính em.
Em không hề cảm thấy cô đơn.
Người bạn tri kỷ của em lúc đó có tên IM LẶNG.
Hình dáng của sự im lặng biểu hiện qua đôi mắt.
Thỉnh thoảng em vẫn thích như thế. Chìm đắm trong sự im lặng, của chính em.
Em không hề cảm thấy cô đơn.
Người bạn tri kỷ của em lúc đó có tên IM LẶNG.
IM LẶNG giống như một tờ
giấy trắng, một tờ giấy màu trắng, không phải trong suốt.
IM LẶNG giống như một
làn khói, lờn vờn bay, không tạo ra bất cứ âm thanh nào, nhưng có những sợi tơ.
IM LẶNG như những vòng
tròn trên mặt nước khi có ai đó chạm nhẹ vào, lan, lan… rồi lặn sâu vào đáy nước.
IM LẶNG như hơi thở, nhẹ
nhàng, vào, ra… và, nuôi dưỡng sự sống.
IM LẶNG như cơn gió. Vô
hình. Nhưng có thể làm xao động bất cứ thứ gì nó đi qua.
IM LẶNG như những hàng
cây lặng lẽ trải dài hai bên con đường. Có thể sẽ không ai để ý, nhưng sự hiện diện
của nó là có thật.
.....
.....
Và
IM LẶNG như đôi mắt
anh. Sâu thẳm. Em soi mình trong đó. Mất hút.
N.H