Nguyên Hậu
Bữa cơm đạm bạc với canh rau tập tàng và tép rim nước dừa do tía nấu |
Chiều, nghe “Về quê ngoại” tự dưng nhớ tía vô cùng. Nhớ những ngày được ở cùng tía, được tía thương yêu chăm sóc. Nhớ mái nhà ấm cúng của tía, những bữa cơm có tía, má ăn cùng. Lúc đó, tía má có một đàn con rất ngoan, ai cũng hăng hái đi chợ, nấu nướng, ăn uống xong bữa còn biết giúp tía rửa chén (chỉ mỗi con gái út là hư thôi). Con gái tía không giỏi nấu ăn, để tía nấu, thương dáng tía đứng nấu ăn sau bếp vô cùng. Thương mảnh vườn tía má vun trồng, nhiều cây xanh, nhiều cây ăn quả, nhiều rau xanh cho bữa cơm hàng ngày.
Con thường hỏi tía, ngoài
con, tía còn hai chị gái, sao tía lại thương con tía nhỉ? Tía chỉ cười, con biết
mình vu vơ quá chừng!!! Có một điều con chắc chắn, trọn đời này tía thương con,
con cũng thương tía, đúng không? Nhiều lúc ở Sài Gòn bon chen, nhiều việc làm
con buồn đến rơi nước mắt. Lúc đó chỉ cần cầm điện thoại gọi về cho tía, dù
không biết chuyện gì đã xảy ra với con gái bé bỏng, chỉ cần tía nói: Tía hiểu,
tía chia sẻ với con… Mỗi một câu nói thôi cũng làm con thấy mình mạnh mẽ lên rất
nhiều!
Thương tía, ngoài tình
cảm của đứa con dành cho tía của mình còn là cả một khoảng trời thương yêu của
một đứa con không cùng quê dành cho mảnh đất cội nguồn. Không máu mủ ruột rà,
nhưng ngay từ ánh nhìn đầu tiên, tía đã hiểu những điều chất chứa trong lòng đứa
con “thất lạc”. Gương mặt nghiêm nghị nhưng phúc hậu, ánh mắt tía nói lên một
điều: Tía hiểu, tía thương và san sẻ với con! Hiểu được những điều trong mắt
tía, con chỉ muốn rơi nước mắt. Ước gì trọn đời được sống gần tía, lo lắng chăm
sóc cho tía, như thể tía là tía ruột của con.
Từ nay con thấy mình
không cô đơn, có tía quan tâm chia sẻ với con những điều trong nghề, những xúc
cảm bình thường nhưng chỉ những người trong nghề mới cảm. Tía cho con một tình
thương vô bờ bến, như lời tía nói: con gái tía còn thơ dại, tía cũng không có
gì ngoài tình thương tía dành cho con.
Chiều nay, nhớ quê càng
thấy đong đầy hình ảnh tía. Thương những câu nói tía dành cho con như đứa con
ruột bé bỏng thơ dại của mình. Mỗi ngày được nói chuyện
với tía, lo lắng tới sức khỏe của tía con thấy mình thật hạnh phúc. Không biết
từ duyên gì đã làm cho tía con mình gần nhau, hả tía.
Ngày trước, cách đây chừng
2 năm, gặp tía lần đầu, tía nói đùa những câu rất vu vơ nhưng con hiểu không phải
ai cũng có thể nói những lời như tía. Nhưng không hiểu sao, giờ những câu nói
đó lại quay trở lại với tía con mình chứ không phải với một người khác. Có lẽ từ hôm đó, con và tía đã có duyên!
Tía à, dù ở xa, không
thường xuyên bên cạnh tía nhưng con hứa sẽ cố gắng sống thật tốt. Con sẽ chứng
minh cho tía thấy khả năng của con gái tía. Tía nhớ giữ gìn sức khỏe, vui sống
một cuộc đời thật thanh thản tía nhé!
Con thương tía! Gửi muôn vàn tình thương đến
tía!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.