em nhìn thấy anh giữa các vì sao của
bầu trời đêm
từ từ rụng xuống
biến thành tấm áo choàng
phủ lấy người em
nét dung nhan huyền hoặc lóe trên
bức tường vàng nhợt nhạt
một điệu jazz quen
lắc lư
lắc lư
cuống ta vào mộng...
tan chảy anh vào ảo ảnh em
cùng nhập
cùng tan
anh và em bốc hơi
thành hai con bướm
giữa
rừng hồ điệp
nhiều con khác đã ganh
tỵ với chúng ta
vì chúng chưa bao giờ
được là người
trước khi hóa bướm
N.H
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.