Lạc
Nguyên Hậu
Sao nỡ buồn lòng nhau
chỉ vì nỗi ơ hờ bất chợt?
Bỗng thấy đau
cái rét tràn về...
*
Ánh nến lung linh
gọi về yêu dấu cũ
Đêm ... ngập ngừng...
gõ cửa trái tim côi
*
Vắng anh trong giấc mơ
Em tìm anh giữa bóng ảo cuộc đời
… lạc!
thơ loạn vần
đàn lỗi nhịp
buồn tênh…
buồn tênh…
N.H
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.