Nguyên Hậu
chủ nhật. Sáng!
ban công, em, ly café nhả khói
nốt nhạc rơi đều trên thành cửa sổ
gió mang tiếng chim từ nơi khác vọng về
hòa vào tiếng nhạc
em ngỡ là tiếng anh
chủ nhật. Trưa!
gió lang thang miền lạ
căn phòng nhỏ nóng bức
nắng hanh nồng táp vào da thịt
chiếc bàn nhỏ: sách, bản thảo, internet…
không gian bỗng xoay chiều
miên man…
cánh đồng đầy gió
em và anh…
chủ nhật. Chiều!
tiếng gió đạp trên mái tôn
nhạc đồng quê yên ả bên nhà hàng xóm
quán café chật chội
những bộ óc vô hồn nói cười rôm rả
khói thuốc vòng vèo không có lối ra
nhét mình vào nỗi nhớ
em - dãy phố dài hun hút…
chủ nhật. Buồn!
mưa nặng hạt
tóc xòa trong nỗi nhớ
em: cô bé chơi nhà chòi
một mình
xếp những chiếc thuyền
trôi về phía không anh…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.