“Cuộc đời không phải là xâu chuỗi thật sự vui, xâu chuỗi có nhiều hạt lớn, hạt nhỏ, hạt xấu, hạt tốt, hạt cười, hạt khóc, hạt hạnh phúc, hạt vô hạnh… nó là xâu chuỗi vô thường” (Mạc Can)

Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2012

TẢN MẠN SÁNG THỨ BẢY

  Nguyên Hậu
               1. Sáng nay thức dậy muộn, ánh nắng đã tràn qua cửa sổ, hé nhìn với ánh mắt tinh nghịch. Nụ cười lóm lém của nắng khiến mình choàng tỉnh, không còn day dưa như những ngày bình thường. Bước ra ban công, bầu trời buổi sáng  trong xanh lạ, dường như đã được tắm gội sạch trong cơn mưa chiều qua. Trở vào phòng, mở nhỏ một bản nhạc, làm vệ sinh buổi sáng và tận hưởng những giây phút hiếm hoi được nghỉ ngơi sáng thứ 7. 



             2.  Ngày trước khi còn là sinh viên, cảm thấy thời gian cứ như anh say rượu, nằm lì một chỗ, đuổi hoài chẳng đi. Bây giờ, nhắc đến thời gian lại thấy như một cái gì hiếm hoi lắm, đến nỗi mình hay nói đùa rằng, đến thời gian để tận hưởng sự yêu đời cũng không có. Cái tất bật đôi lúc làm mình quên đi những rắc rối thường nhật, không còn thời gian nghĩ ngợi lung tung, nhất là những người hay thơ thẩn như mình. Nhưng quá bận rộn đôi lúc lại làm mình quên cả cảm xúc bản thân, không còn thời gian để tận hưởng những điều mình yêu thích.. Dạo này mỗi ngày mình chỉ có khoảng 1 giờ  để đọc sách , nhưng cũng chừng vài trang lại phải dừng để làm việc khác. Đầu óc cứ như cái ti vi, chuyển hệ một cách nhanh chóng. Có một điều là dân văn chương khi làm điều gì  hay chú trọng vào cảm hứng, nghĩa là có hứng thú thì mới làm được, không thì có nằm cả ngày cũng như vô ích. Ngày trước, khi còn rảnh rỗi thời gian mình cũng như thế, cả ngày nằm ngâm nga có mấy câu thơ và chờ đợi khi nào khởi hứng thì mới viết. Điều này không xấu, vì nó giúp mình nuôi dưỡng tâm hồn bất tận, và có thú khi bắt gặp cảm hứng đến. Mình cũng hay ví điều này như động tác “mèo rình chuột”! . Có khi nằm cả ngày không có con chuột nào chạy ngang qua thì đành chịu. Nhưng thú nhất là lúc phát hiện ra con mồi, chú nhảy cởn lên, khoái chí trổ tài bắt mồi của mình, và tận hưởng trong bất tận.
              Sáng nay, chú mèo lại khoái chí khi có nửa ngày để thực hiện điều đó, tận hưởng cảm giác từ lâu bị bỏ quên… 

             3. Có những tin nhắn nửa đêm, chồng chềnh thức giấc trong cảm giác còn ngái ngủ. Nếu bình thường sẽ quẳng ngay con dế vào một góc nào đó ngủ tiếp và trong đầu thể nào cũng cằn nhằn về cái sự làm phiền ấy. Tuy nhiên cũng có những lúc không như vậy. Nhận một tin nhắn là bắt thêm một tín hiệu từ cuộc sống vốn … không mấy bắt sóng ở thành phố này. Đặc biệt, nếu đó là tin nhắn từ những người mình yêu thương, quý trọng… Những lời chúc, những câu nhắn nhủ thân thương sẽ làm dịu lại thần kinh giác quan sau một ngày làm việc mệt mỏi của bạn và làm cho giấc ngủ ngon hơn. Đó là những gì mình tận hưởng, chia sẻ để ai đó nếu có hứng thú thì một đêm nào đó, đừng tắt điện thoại, thử xem có nhận được cảm giác đó không nhé!

         4. Tonight’s so cold. Tên bản nhạc mà mình nghe không biết bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần nghe đều có cảm nhận khác nhau. Tên bài hát thì chắc ai cũng hiểu, nhưng sáng nay khi nghe tự dưng thấy có gì vui vui. Một lời nhắn nhủ, một niềm tin được khơi gợi trong lời bài hát, một điều luôn cần thiết trong tâm trạng những người đang yêu nhau. Mình thì không có kinh nghiệm mấy trong chuyện này, nhưng thật sự nó cần thiết với tất cả những ai đang yêu, dù là đang xa nhau…


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...