“Cuộc đời không phải là xâu chuỗi thật sự vui, xâu chuỗi có nhiều hạt lớn, hạt nhỏ, hạt xấu, hạt tốt, hạt cười, hạt khóc, hạt hạnh phúc, hạt vô hạnh… nó là xâu chuỗi vô thường” (Mạc Can)

Thứ Bảy, 17 tháng 9, 2011

GIỚI THIỆU THƠ: NGUYỄN QUỐC THÁI - NGƯỜI LÀ AI...?

Nguyễn Quốc Thái – người là ai?
Nguyên Hậu
Nhà thơ Nguyễn Quốc Thái
        Trong một phỏng vấn của BBC, Nguyễn Quốc Thái được nhắc đến như như một nhà báo Sài Gòn cũ còn tồn tại. Hơn vậy, trước hết và trên hết, Nguyễn Quốc Thái là thi sĩ chân thật của tình yêu, tình bạn. Tại miền Nam từ giữa thập niên 1960, trong số những bài thơ phá vỡ mọi vần điệu đọc trong “Giờ Nghệ Thuật Truyền Thanh” trên Đài Phát thanh Sài Gòn, thơ ông được đặc biệt trân trọng. Hồi cuối cuộc chiến, trên Tạp chí Nhà Văn do Nguyên Sa và Trần Dạ Từ đồng chủ nhiệm, ông là nhà thơ trữ tình thơ mộng, yếu đuối nhất mà cũng mạnh mẽ nhất”.
           Người ta thường nói, thi nhân thì có tuổi nhưng tâm hồn của họ không có tuổi bao giờ. Đọc thơ Nguyễn Quốc Thái ta thấy thấm thía chất giọng của một  người từng trải nhưng không cao giọng chát chúa và đậm chất triết lý thường thấy như những nhà thơ “lõi đời”. Mà đó là sự nhẹ nhàng lắng sâu, ngọt ngào trong bất chợt những cảm xúc trong veo, có khi lại đọng về chút buồn lãng đãng … như sương chiều Đà Lạt, như “tiếng chuông nhà thờ tha thẩn trong công viên”, như hương café nồng nàn dẫu tan đi cũng không thể nào quên được, luôn gợi về, luôn muốn tìm đến … bâng khuâng …
            Rất nhiều những hình ảnh thơ lạ được khai sinh qua ánh nhìn cùng sự cảm nhận tinh tế của nhà thơ. Sáng tác không nhiều, không xuất hiện nổi bật trong làng thơ Việt Nam nhưng tất cả những sáng tác của ông nếu ai đã đọc một lần sẽ không thể không đọng lại chút gì đó, chút gì  rất riêng … rằng của riêng Nguyễn Quốc Thái mà thôi!
            Là một trong những người biết đến thơ ông khá muộn, Nguyên Hậu cũng không thể thoát khỏi cái “hấp lực” của thế giới thơ huyền diệu ấy. Xin gởi đến bạn đọc một số bài thơ của tác giả này, không giống như lời quảng cáo, chỉ như sự chia sẻ chân thành khi có duyên hạnh ngộ hồn thơ này.

Từ khúc
Nguyễn Quốc Thái
Em yêu dấu như đường gươm oan nghiệt
Chém lòng ta trăm mảnh tả tơi bay
Cà phê tím ly gầy thêm ngấn gió
Giữa cuộc tình em náo nức chia tay

À  chia tay! Ta lui về cô tịch
Làm thơ tình loạn nhịp hát nghêu ngao
Bông nguyệt quế mùa trăng xưa ai nhớ
Tóc tơ người thơm ngát cõi ta đau

Chia tay ư! Tình sầu ta không trả
Ôm hết đời bay liệng nhớ thương em
Vết thương ấy em nô đùa hớn hở
Ta bạc đầu đau đớn vẫn chưa quen

N.H

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...