Nguyên Hậu
Chứa ngàn lời trong khối óc mong manh
Máu tim anh sôi lên rần rật
Nói lời gì để thỏa trái tim yêu!”
Em nhớ anh ngàn lần vẫn nhớ
Dẫu vô tình hằng dấu son em
Chân bước đi sao nhẹ như tơ ấu
Tới chốn tìm sợi cỏ của tình yêu
Đứng bên anh em lại càng nín nghẹn
Chỉ biết nhìn vào ánh mắt ưu tư
Anh đã cho em phút đầu bối rối
Nhưng vô tình cấu xé trái tim em
Phải làm sao cho đời đừng chạm vỡ
Đáy hồ trong in mặt bóng hình ta
Vạn lời ca là trăng sao bất tận
Chốn vĩnh hằng sẽ đón rước tình yêu
Em yêu anh có đá vàng chứng giám
Gió reo cười chung đúc dấu yêu xưa
Và mong rằng cuối đời anh sẽ hiểu
Đừng vô tình như tiếng sét trong đêm!
29.5
N.H
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.